Sau một tuần nằm nhà, cuộc sống thật vô vị. Tại sao mình có thể bi quan đến như vậy? Nghĩ linh tinh, nào công việc, học hành của con, học hành của mẹ, cuộc sống gia đình... Mình phải nghĩ quá nhiều.
Và bây giờ, trạng thái của mình đã ổn. Mình sẽ nghĩ đến những điều tốt đẹp nhất. Mọi cố gắng sẽ làm quên đi tất cả ưu phiền.
Con ơi. mẹ sẽ cố gắng để con co tương lai tốt đẹp hơn
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét